ANH SAI RỒI!!
Son môi đỏ, mascara đen nhánh trên đôi lông mi dài, đôi má màu hồng nhạt nổi bật trên làn da hơi rám khỏe mạnh. Dáng vẽ thon thả, mái tóc đen dài bồng bềnh theo làn gió, thu hút ánh nhìn của người khác. Là cô ấy.
Tự tin và kiên định, khát khao khẳng định bản thân chiếm trọn con người cô ấy, tính chiếm hữu, tài ăn nói linh hoạt và khả năng ứng biến tuyệt vời, cô ấy có thừa. Chị chẳng ganh tỵ chút gì với tài năng cô ấy cả, điều quan trọng để bạn nổi bật như vậy, chị cho là bạn chỉ cần dám khẳng định bản thân của mình ! Giữa chị và cô ấy không gì khác, chỉ là bạn đồng nghiệp của nhau……Nhưng mọi chuyện sẽ thuận theo tự nhiên, nếu như A không gặp Q.
Nếu như A không gặp Q, chị đã không thay đổi như thế này.
Ngày ấy….chị tan ca, về đến nhà, bước chân vào phòng, chị đã thấy cô ấy đứng phía sau lưng người đàn ông của chị, ôm lấy cánh tay anh ấy như thể con mèo nhỏ sợ bị đánh ghen, cô ấy mặc chiếc áo ngủ màu hồng nhung của chị, nhếch mép. Q thì nhìn chị với đôi mắt mang đầy ý hối hận, nhưng lãnh đạm như cái cách mà anh ấy đối xử với chị suốt một năm vợ chồng.
“…….”
Anh ấy nhìn chị, cô ta cũng nhìn chị. Họ muốn chị bọc lộ phản ứng? Để xem người con gái giỏi chịu đựng như chị sẽ phản ứng như thế nào sao? Điên rồ!
Không gian như dừng lại, chỉ còn tiếng lòng chị như vỡ vụn. Người đàn ông chị yêu đang làm trò hề với người con gái khác, kể cả khi đã kết hôn với chị ? Trên chiếc giường mà anh ấy từng âu yếm chị, từng dành cho chị những lời ấm áp về một tương lai tốt đẹp.
Anh phản bội chị. Mặc cho chị yêu anh và hy sinh cho anh.
Một lúc sau, A mới mở miệng bằng một giọng nhẹ nhàng, thút thít như sắp khóc, đối lập hoàn toàn với con người thật của cô ấy.
“Chị M…..Chị đừng giận anh Q. Mọi chuyện không như chị nghĩ đâu….”
Giả dối…Tất cả là đồ giả dối !
Chị ngước mắt, ánh mắt còn chút gì đó hy vọng nhìn anh, mong tìm lấy một chút lừa gạt nơi anh:
“Anh ngủ với cô ấy rồi à ?”
“……”
Anh vẫn lãnh đạm như vậy, khuôn mặt không hề có chút cảm xúc, không chút gì bảo vệ chị, hay bảo vệ gia đình này cả, anh cúi người nhặt cái áo trắng mà buổi sáng chị đã dậy sớm để ủi cho anh, mặc vào, rồi anh nói với chị bằng cái giọng nói từ từ mà lạnh lùng, lúc đó như giết chết con tim chị:
“Ừ, Chắc em cũng thấy rồi…”
Trãi qua bao nhiêu chuyện, giữa A, Q và chị, lúc này đây mới thật sự chấm dứt. Chấm dứt những chuỗi ngày đối đầu giữa chị và A, những đêm lạnh lùng với anh. Chị đã chịu đủ rồi !
A như thỏa mãn được ý đồ của mình, tiến lên nói với chị:
“Nếu biết trước có hôm nay, thì lúc đó chắc chị đã không kết hôn với anh Q rồi nhỉ !”
Chị im lặng không trả lời. A được nước nói tiếp.
Cảm ơn tác giả Quỳnh Nhi đã gửi bài về cho khongquantam.com, chúc bạn luôn vui vẻ và thành công trong cuộc sống