“ Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa bay
Giọt mưa vội vã nhẹ rơi bất ngờ
Mưa có vui như em và anh”
Người ta biết đến Sài Gòn với cái bầu không khí nóng bức, tiếng còi xe mỗi khi kẹt đường giờ tan sở. Đó như là quy luật, sự vận động của con người sống ở đất Sài Gòn. Ấy vậy mà hôm nay, một cơn mưa bất chợt làm lạnh cả đất trời Sài Thành. Bao dự định của loài người có thể sẽ bị tan trong những giọt mưa. Mưa Sài Gòn.
Sài Gòn như một cô gái đỏng đảnh – sáng nắng, chiều mưa. Thế ấy mà hôm nay, Sài Gòn cứ mưa dai dẳng một cách lạ thường, phải chăng “cô gái mưa” ấy đang giận người ta chăng cũng giống như lúc em giận anh khóc hoài không thôi?
Ngoài ô cửa là những giọt mưa rơi không dứt. Em ngồi suy nghĩ vu vơ về những gì đã qua và bâng khuâng hơn là cảm giác – Em nhớ anh! Chúng ta hiện đang ở chung bầu trời, cùng thở chung một bầu không khí sao lại nhớ anh đến lạ thường.
Mưa ngày xưa là mưa của em và anh, là mưa của những buổi chiều em đứng chờ đợi anh tan học, 2 đứa cùng đi ăn. Mưa ngày xưa là mưa của kỉ niệm, khi em đang ngồi trong phòng và chuông điện thoại reo lên: “Đang mưa lớn lắm,em đừng đi đâu đấy nhé,ở yên trong nhà thôi”. Mưa của ngày xửa là mưa của những rung động đầu đời, chợt có tin nhắn trong lớp: “mưa lớn đường vắng, tan học đợi anh cùng về nhé!”. Mưa ngày xưa là mưa của niềm vui, khi em đợi anh trước cửa,và dù mưa có lớn đến đâu,thì anh vẫn xuất hiện đúng giờ. Mưa lúc ấy còn là mưa của nỗi nhớ và cả nỗi đau,khi khoảng trống trong em là vô định hình. Và tình yêu với anh đành chôn sâu vào khóe mắt ướt mi….
Em yêu mưa và em cũng yêu anh. Mưa làm em ướt sũng giữa lòng thành phố,miệng vẫn cười dù lạnh đến thấu xương. Còn anh,anh làm môi em mặn đắng,nước mắt luôn là thứ tràn về mỗi đêm. Vậy mà,em vẫn muốn được ở cạnh anh mỗi ngày. Người ta nói sao em cứ nhớ mãi về một người không còn cho em là quan trọng nữa,trong khi xung quanh em vẫn còn nhiều người khác. Anh biết không,em chỉ muốn nói với họ rằng,em không nhớ, chỉ là trái tim đang làm điều đó thôi.
Có hôm giận nhau vào ngày mưa em cứ thế mà dầm mưa mãi không về, một mình lang thang trên con phố dài gặm nhấm sự lạnh lẽo của anh dành cho em. Có những ngày mưa kéo dài cả một ngày kỉ niệm làm em hụt hẫng đến vô cùng. Nhưng rồi nghĩ “yêu xa” mà, mấy ngày này mưa thì cũng chẳng sao!
Người ta hỏi em: “Đã yêu xa mà cứ hướng tới 1 người như vậy liệu có kết quả gì tốt đẹp hay không?”
Em lặng đi và không trả lời vì em nghĩ câu trả lời hay nhất là khoảng thời gian hạnh phúc này.
Mưa của ngày hôm nay, là cơn mưa của hạnh phúc, trời Sài Gòn mưa nhưng hai đứa vẫn cứ tung tăng dạo mưa trên những con phố dài. Mưa hôm nay là cơn mưa của sự ấm áp, ấm ấp của tách cà phê nóng anh gọi cho em cũng như là những cái ôm anh dành cho em trong những ngày mưa lạnh. Mưa hôm nay là mưa của sự quan tâm anh dành cho em cùng với cái áo mưa trên tay dành tặng riêng cho em. Mưa hôm nay là mưa của sự bất ngờ từ khi quen nhau đến nay là lần đầu anh tỏ tình: “ Hai năm nữa, mình cưới nhé! Anh không muốn để em chờ lâu”. Mưa hôm nay là mưa của những giọt nước mắt vỡ òa vì anh đã hiểu em hơn.
Rồi bỗng dưng em lại nghĩ, khoảng thời gian yêu xa trước đây không hề dễ chịu anh nhỉ? Yêu xa…đâu phải ai cũng mạnh mẽ để vượt qua, chỉ những trái tim thực sự dành cho nhau, mới thấm thía hai chữ “đợi chờ”.
Chờ đợi một người cũng giống như cảm giác đi trên một con đường dài tít tắp, không nhìn thấy điểm dừng nhưng em vẫn cứ đi. Dù cuối con đường đó là cay đắng hay bão giông thì em cũng sẻ mỉm cười mãn nguyện vì biết rằng hạnh phúc là một hành trình tìm nhau chứ không phải là lúc tìm thấy nhau…
Có lẽ những yêu thương xa xôi đã giúp cả hai biết trân trọng nhau hơn. Mặc cho ai nói hay chê trách thế nào đi nữa, thì trái tim vẫn luôn hướng về ai đó.
Bởi vì, yêu là đợi chờ, bước qua đợi chờ sẽ là hạnh phúc! Và hôm nay, em biết em đã tìm được chính hạnh phúc của mình.
Mưa ngày hôm nay – là hương vị mưa của tình yêu. Mưa của hôm nay – là những chuỗi ngày hạnh phúc của cả hai. Em yêu mưa, anh cũng yêu mưa và “Em yêu anh”. Sài Gòn giờ này đang mưa! Không biết anh có nhớ em như là em nhớ anh? Không biết anh có yêu em như anh yêu mưa Sài Gòn?
“Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau
Mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng
Mưa khóc lạnh lùng
Khi buồn và nhớ thương anh rất nhiều
Mưa có biết đợi chờ nhớ mong
Mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần
Mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa
Mình tay trong tay”
Tác giả Quỳnh Nhi